Thanh xuân rồi cũng bước đi

rồi đến một ngày tuổi thanh xuân bước ra đến cửa và ngoái lại nhìn
hỏi rằng có phải mình đã sống vui?

ta đã trả giá bằng bao nhiêu hối tiếc để đến được ngày hôm nay
đang cầm trên tay là nỗi đau hay một lần bình thản
biết sau cái nhắm mắt này, cuộc đời sẽ vẫn là giông gió phải đương đầu
mà thanh xuân thì đã ôm hết phần khờ dại bỏ đi

một âm mưu lật đổ của thượng đế hạ bệ trái tim
cho lý trí xui ta chọn bình yên hơn là hạnh phúc (hay khổ đau?)
đã phải đánh đổi nhiều đến thế đến
cuối cùng chắc giữ lại được một chút yên lòng

có lẽ điều tốt nhất còn có thể tồn tại đến hết đời
một mối lương duyên cho ta một nơi để trở về, gọi đấy là tình yêu
mà trong lòng đâu đã hết hoài nghi, giận hờn, ghen tức
sẽ nhiều lần ta phải rưng rưng nước mắt
vì biết mình được thứ tha

rồi thì thanh xuân cũng bước đi

Please follow and like us:
error0
fb-share-icon0
Tweet 20
fb-share-icon20

Comments