Một phần rất lớn của tuổi trẻ

mùa thu còn hiền đến thếsao người chẳng thể yêu tôiphố phường này đông đến thếsao tôi yêu một mình người Khi những ngày thu hanh hao tới, tôi thường ngồi bó gối nghe tiếng gió heo hắt ngoài cửa, nhớ về thời đi học. Thuở ấy đọng lại những nỗi buồn man mác, những […]

Read More →

Thất tình

người ta nắm tay nhau kìasao tôi chạnh lòng đến vậyhôm nay đường sao quá rộngtrong lòng tôi thấy mỏi không hàng cây đổ bóng xuống sôngbóng tôi một mình lặng lẽngười không muốn nhìn tôi nữabóng ơi đi đâu bây giờ

Read More →

Bỏ đi gặp núi

nhìn những ánh điện đèn lấp lánh lướt qua cửa kính, lòng vẫn còn băn khoăn khi ngồi lên chuyến xe ấy. đã chẳng định đi, chỉ muốn ngủ vùi hai ngày cho quên mệt mỏi. rồi thành phố cũng lùi lại sau lưng, sáng loà như dải ngân hà. phía trước trùng điệp bóng […]

Read More →

Nhớ Hà Nội

Hà Nội lạnh rồi phải không em Anh ở trong này thương mùa hoa cúc Nắng trải trắng đường mà lòng thao thức Gió rét chợt về em có kịp quàng khăn Hà Nội lạnh rồi phải không em Bách Khoa hẳn bây giờ đẹp lắm Con đường mình đi những ngày hiu hắt nắng […]

Read More →

Cho một ngày tuyết rơi

Có tuyết rơi ở đâu đó trên đời nơi ấy chắc đẹp vì những người bên nhau đang thấy mình hạnh phúc lạnh đâu phải bởi ngoài hiên có tuyết khi cánh cửa đã đóng kín mà vẫn thấy gió trong lòng gào thét mùa đông đang tạc nỗi đơn côi những cành lá còn […]

Read More →

Tâm tư

đến tận bây giờ em vẫn thắc mắc về tình yêu có lẽ nhiều hơn cả ngày gặp anh nơi góc phố vẫn hoài nghi trời xanh sau khung cửa sổ vẫn tự hỏi mình: hạnh phúc là gì, hạnh phúc ở đâu hôm qua sà vào lòng mẹ, nghe kể chuyện ngày xưa ngày […]

Read More →